• :
  • :
A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Ngưỡng cửa thanh xuân

Khi cơn giông cuối cùng mang theo cái nắng gay gắt, oi nồng của mùa hạ cũng là khi chiếc lá đầu thu rơi xao xác vàng trong gió heo may. Năm nay, khi mùa thu lại đến, lòng tôi lại trào dâng những dòng cảm xúc miên man khó tả. Bởi lẽ đây là màu thu đầu tiên tôi gắn bó với mái trường THPT Triệu Quang Phục.

Trịnh Thị Phương Liên 10A1 - khóa 2019-2022

Vậy là một năm học mới lại đến. Vẫn là cảm xúc hân hoan, tràn đầy niềm háo hức thơ trẻ của những mùa tựu trường năm xưa. Những ngày mùa thu có đám mây bạc trắng, những buổi sớm mai đầy sương thu và gió lạnh, những cảm giác nảy nở trong lòng tôi như những cánh hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng. Nhìn lá cờ đỏ bay phấp phới, những tân học sinh chúng tôi lại có những cảm xúc, suy tư mới mẻ và thật ý nghĩa. Khác với mùa tựu trường năm xưa của cuộc đời học sinh, mùa thu năm nay còn tràn đầy niềm tự hào. Không tự hào sao được khi chúng tôi đã làm được điều đó, chúng tôi đã trở thành tân học sinh của trường THPT Triệu Quang Phục, sắp được học tập và tu dưỡng đạo dưới mái trường với bề dày lịch sử 40 năm xây dựng và phát triển. Ngôi trường Triệu Quang Phục của chúng tôi là một trong những ngôi trường danh giá và có chất lượng hàng đầu tỉnh Hưng Yên. Từ mái trường mang tên của vị anh hùng dân tộc, biết bao nhân tài với đầy đủ phẩm chất đạo đức và kỹ năng nghề nghiệp đã thành công. Bao nhiêu thế hệ đã nối tiếp nhau viết lên những trang sử danh giá cho Triệu Quang Phục. trở thành học sinh của trường là bước ngoặt lớn trong cuộc đời tôi. Những buổi đầu, bước chân vẫn còn bỡ ngỡ nhưng ai ai cũng háo hức, cũng tự hào bởi mình đã lớn lên, đã vượt qua chân trời cấp 2 nhỏ bé, hồn nhiên với những suy nghĩ mông lung để đến với chân trời của tất cả! Tuy còn lạ lẫm và ngỡ ngàng nhưng thanh xuân cấp 3 hứa hẹn sẽ là quãng thời gian không thể nào quên của mỗi người. Những gì đã qua và những gì sắp đến, bộn bề trong đầu bao hồi hộp lo lắng đan xen. Những cảm xúc lắng đọng trong giờ phút thiêng liêng này sẽ mãi cho là một kỷ niệm chẳng thể nào quên. Thời khắc ấy in dấu sâu đậm vào trong tâm tận trái tim, vẫn vẹn nguyên như chưa hề sứt mẻ trước dòng đời tàn nhẫn, nôn nao, háo hức và sự bỡ ngỡ không thể phai nhòa trong trí óc. Để từ đây một mai tung cánh muôn phương vẫn khắc khoải trong tim mình một vùng trời xanh đến thế, một mùa tựu trường hân hoan đến thế! Thời gian lắng lại, những cảm xúc vỡ ào, tôi muốn gọi tên trường THPT Triệu Quang Phục thân yêu!

Khi tôi viết những dòng chữ này, lòng tôi vẫn không khỏi bồi hồi, trăn trở. Nhiều đêm trong suy tư, lo lắng tôi đã không thể chợp mắt. Biết bắt đầu từ đâu? Liệu bản thân có làm quen được với môi trường mới? thế rồi nhìn xung quanh, được thầy cô vỗ về, an ủi, lòng tôi nhẹ nhàng phần nào. Mái trường xa lạ ấy là nơi chất chứa ánh nhìn tha thiết của thầy cô, tiếng cười tan trong nắng lóe lên niềm tin về một thời tươi đẹp của tân học sinh, là nước mắt hoen mày thấy cho câu chia ly của anh chị cuối cấp. Khoảnh khắc mơ hồ với những cảm xúc ngại ngần trong thuở mới vào trường cũng dần tan biến. Rồi đó, những con người lạ lẫm kia sẽ đồng hành cùng tôi bên những năm thanh xuân tươi đẹp, người thầy, người cô ấy sẽ dìu dắt, dạy bảo chúng tôi trên con đường tới bến bờ tương lai rực rỡ sắc màu. Nơi đây, tôi sẽ viết tiếp những trang sách của đời mình, sẽ tô vẽ cho bức tranh thanh xuân những gam màu tươi đẹp. Mỗi lần nhìn những khuôn mặt, ánh mắt, nụ cười của thầy cô là một lần hi vọng trong tôi lớn lên. Trong ánh mắt còn vương biết bao mỏi mệt của nghề giáo ấy vẫn lấp lánh một niềm tin yêu về ngày mai. Ánh mắt đó đã thắp lên trong tâm hồn tôi sự nỗ lực và phấn đấu không ngừng. Dẫu rằng ở chốn xa lạ, nhưng sự ấm áp, dịu êm, ân cần của thầy cô trở thành sợi chỉ óng ánh, đẹp đẽ gắn kết những trái tim, những con người mới gặp. Thầy cô đã nhen lên trong lòng chúng tôi ngọn lửa của đam mê tri thức, gieo vào lòng học sinh những giá trị đích thực của cuộc sống, giúp người học trò phóng xa tầm mắt, biết đặt trái tim thật gần với tình yêu thương đồng loại. Dưới ánh đèn khuya, bàn tay gầy gầy, xương xương vẫn miệt mài bên trang giáo án. Những giọt mồ hôi của người đã ướp mặn tâm hồn chúng tôi. Thấm thía công lao của thầy cô, chúng tôi xin hứa sẽ học tập thật tốt rèn luyện thật tốt để đạt được những thành tích cao trong học tập, không phụ niềm tin của thầy cô và gia đình. Hôm nay, có thể là ngày niềm vui chưa vẹn ký ức chưa trọn nhưng sau cuối nụ cười vẫn ở lại để lưu vào tâm khảm thanh xuân của ta.


Tổng số điểm của bài viết là: 59 trong 13 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Văn bản
Video Clip
Liên kết website